31 thg 5, 2009

TẾT




Một chữ tết thôi mà bao nhiêu ý nghĩa, bao điều muốn nói.

Cách đây 9,10 năm, đã rất lâu..... Tết với tôi là niềm mong đợi cháy bỏng, Tết kéo dài trong vài ngày thôi, nhưng tôi sướng âm ỉ phải trước đó cả tháng trời, không sướng làm sao được khi Tết đến trong nhà sẽ có bao nhiêu là đồ ăn, có bánh chưng rán, có cô ca, có nước ngọt,lại còn có nhiều nhiều dây gì xanh xanh đỏ đỏ nữa chứ, mà Tết thế nào cũng được mẹ mua cho quần áo mới, thích ơi là thích. Thích hơn nữa là sẽ được đi chơi, được nhận lì xì, được ngủ nướng, nghịch thoải mái mà không bị phu huynh ca cẩm gì hết.

Ngày ấy, xóm của chúng tôi vui lắm trong những ngày giáp Tết. Nhà tôi có 1 cái sân rộng, bác Phái thì gói bánh chưng khéo nhất, đẹp nhất xóm. Thế là cả xóm góp gạo góp thịt nhờ bác gói bánh, và tất nhiên hoạt động ấy diễn ra ở cái sân nhà tôi. Tôi cũng không nhớ rõ lắm bác gói bánh thế nào nhưng tôi nhớ rằng bác luôn để cho tôi 1 cặp bánh bé xíu xiu nhiều thịt nạc này, lại còn buộc bằng lạt màu đỏ nữa chứ. Thích lắm. Ngoài chị Thanh hơn tôi 5 tuổi thì cả xóm có mình tôi là con gái, nhà bác lại có tới 3 thằng quỷ sứ nên bác cưng tôi lắm, lúc nào cũng dặn rất cẩn thận "cặp bánh này là của Kẹo, các anh các chị không được câu mất của em đâu nhé" Nhìn cái bộ mặt tiu nghỉu của chúng nó tôi cười toe toét rất là vô duyên. Mà tôi cũng thích cái tên Kẹo bác gọi tôi, bên cạnh nào thằng Cóc, thằng Cò, thằng Ối, thằng Nhẻm... tự nhiên tôi được bác gọi là cái Kẹo, yêu không chịu được. Bác còn dạy chúng tôi cách gói bánh nữa, nhưng mà 80% điều bác dạy tôi quên mất tiêu rồi, chắc bọn kia cũng thế thôi, chẳng khá hơn tôi đâu.Bọn Nhóc chúng tôi, chẳng thích thú gì với công đoạn gói bánh lắm, chúng tôi chỉ sung sướng hạnh phúc khi đêm xuống, chúng tôi được giao nhiệm vụ trông nồi bánh chưng (chính xác nó là cái thùng phuy đựng nước nhà cô Vân) mà. Đây là dịp duy nhất chúng tôi có thể nô đùa đến khuya mà không bị phu huynh xách tai lôi về. Đủ các trò được lên kế hoạch từ rất lâu cho cái ngày "chim sổ lồng" này. Bắt đầu bao giờ cũng là chơi trốn tìm, chán thì bịt mắt bắt dê, chơi đồ, hội đồng tổng cốc, hâm lên lôi dây ra nhảy, tệ hơn nữa bắt đầu thi hát, cả lũ cứ ông ổng lên, gào được bao nhiêu hay bấy nhiêu, tra tấn lỗ tai nhau chán, mệt rồi thì ngồi xếp chân trên cái chiếu hoa trải cạnh nồi bánh chưng. Lúc này trời đã tối lắm rồi, ngoài ánh lửa bập bùng hắt ra từ nồi cánh chưng, cả bọn đồng loạt nhất trí tắt hết điện đi, đuổi phụ huynh sang nhà hàng xóm ngồi để nghe chị Thanh kể chuyện ma. Khổ, đứa nào cũng yếu bóng vía, nghe chị kể run cầm cập thế mà vẫn máu nghe mới lạ. Thằng Ối, thằng Tít ngày ấy mới 2,3 tuổi thôi, không biết chúng nó có hiểu gì không mà cũng há hốc mồm, giương đôi mắt tròn xoe trong veo nghe chị rất say sưa để rồi lúc cả lũ đau tim không thở nổi thì chúng nó vỗ tay bộp bộp hứng chí vô cùng. Khuya quá rồi, mấy đứa bé bé tất nhiên là phải về nhà ngủ, chúng nó cứ khóc ré lên, ai mà quản nổi, còn bọn lớn hơn, mắt cũng díp tịt lại, nhưng bố mẹ bảo để đấy mẹ trông cho thì nhất định không chịu, phải khẳng định cho người lớn thấy bọn nhóc này được việc lắm chứ. Mấy chị em ôm nhau cho đỡ lạnh, ngồi nhìn ngọn lửa cháy giật giật theo cơn gió, tôi không hiểu có gì thú vị mà thích lắm, thích cái lạnh của đêm, thích cái hơi ấm từ chị, thích cái hồng hồng ấm ấm của lửa. Măc dù quyết tâm rất cao nhưng chưa lần cũng thế, khi tôi thức dậy cũng thấy mình nằm còng queo trong nhà. Lại khóc ăn vạ mẹ, mẹ hư quá, sao banh chín mà không gọi con dậy, con thích lấy bánh ra cơ mà, mẹ hư quá, hu hu

Tết ngày ấy với tôi còn là pháo nữa, đến bây giờ tôi vẫn nhớ cái cảm giác hưng phấn khi nghe tiếng pháo nổ giòn rã đêm 30, xóm của tôi vốn nhỏ bé thế nên khi pháo nổ thì nghe sướng lắm, nó cứ vang vang, thật đã, rồi cả mùi khét lét của nó nữa, tôi thấy cái mùi ấy thơm lắm. Nhìn xác pháo đỏ cả sân nhà tự nhiên vui vui lạ, màu đỏ vốn gợi lại chút gì ấm áp đoàn tụ mà. Rồi thì bọn trẻ con ùa ra sân, cố nhặt những quả pháo vì 1 lí do nào đó chưa nổ, thường đó là những quả pháo xịt, nó chẳng bao giờ nổ đâu nhưng bọn trẻ con giữ nó như giữ báu vật và nó còn là cơ sở để vênh với lũ chíp hôi cùng tuổi nữa chứ.

Ngày ấy tiền lì xì thường được đưa trực tiếp và thường chỉ là tờ đỏ đỏ 500, 200, có khi còn không phải là tiền mới nữa. Có tiền là sướng rồi, chẳng quan tâm nhiều cũ mới làm gì, chúng tôi, mấy đứa chíp chíp không đọ xem đứa nào có nhiều tiền hơn mà đọ xem đứa nào có nhiều tờ tiền hơn, thật ngộ, tôi cũng không nhớ hồi đó mình biết tiêu tiền chưa nữa, chỉ biết rằng có bao nhiều tiền lì xì đưa hết cho mẹ, trước khi đưa còn nghiêm trang "mẹ giữ cho con, con đếm mấy lần rồi đấy, mẹ không được lấy của con nha"

Tết ngày ấy..........................

Rồi theo nhịp sống tất bật của xã hội, quấn vào guồng quay điên đảo của thời gian...mọi chuyện thay đổi rất nhiều. Người lớn cuống cuồng đi kiếm tiền, trẻ con quấn quýt với sách vở, đôi khi là những trò chơi điện tử, hay ....Tôi không biết nó thay đổi lúc nào, nhanh chậm ra sao, chỉ biết rằng, cho đến bây giờ, thì, Tết không còn nhiều niềm vui như truớc kia nữa. Tất cả các ngôi nhà trong xóm đều tự khép lại với những bức tường dày, những cánh cổng cùng dây xích sắt to đùng, thật lạnh lẽo, khó gần.Tôi cũng không thấy háo hức khi Tết đến nữa.

Nhu cầu ăn uông là không hề có, thèm bánh chưng rán hả??? 1500/cái, thích lúc nào có lúc đó, nhan nhản trên đường, bánh kẹo ê hề, tọng vào họng cũng không thể nuốt nổi vì nhai suốt ngày rồi mà. Thậm chí năm ngoái, 22h đêm 30 bố tôi mới vội vàng phi lên chợ lôi về 4 cái bánh đặt lên bàn thờ cho đỡ thô. Quần áo mới hả, nhìn cũng biết, bao nhiêu shop, bao nhiêu hãng quần áo ra đời để thoả mãn nhu cầu mua sắm. Thích mới lúc nào chẳng được, với túi tiền nào có loại quần áo hợp với túi tiền ấy. Pháo thì bị nhà nước cấm mấy năm nay rồi. Có chăng là tiếng pháo diêm lẹt đẹt mà không hiểu thằng Tiến mua được ở đâu, chỉ biết chắc chắn đấy là hàng quốc cấm, chúng nó buôn lén bán lút là cái chắc. Tiền lì xì được nhét vào phong bao rất lịch sự và được coi như tấm lòng của nhân viên với sếp, mừng tuổi gì mà có khi đến cả trăm, cả triệu, bạn tôi có 1 câu mà tôi thấy thấm thía lắm, mày nhận bao nhiêu thì bố mày lại phải đáp lễ bấy nhiêu thôi, chẳng lời lãi đâu mà. Thật là thê thảm. Hàng xóm láng giềng đến thăm nhau như nhiệm vụ bất đắc dĩ, đi hết 1 vòng, mỗi nhà ngồi 5', đứng lên đi về. Hết nhiệm vụ.

Còn nhiều nhiều nhiều nữa những điều tôi thích cái Tết đơn giản ngày xưa, khi ấy mọi người tình cảm lắm, không có nhiều trò lừa đảo và giả dối như bây giờ.

Nhưng Tết vẫn là Tết, tôi vẫn khoái ngày Tết lắm, tôi có thể tạm gác sách vở sang 1 bên, có thể cho đến lúc nào tôi dậy thì thôi, không lo bị phạt trực nhật vì đến lớp muộn, có thể đi chơi cùng bọn bạn cũ, có thể nằm khềnh ở nhà xem phim.... tất nhiên là không thể thiếu màn nhận tiền mừng tuổi được rồi.. Dù sao thì tết vẫn dính với chữ đoàn tụ mà, đi thăm hỏi, chúc tết, xuất phát từ tấm lòng, từ tình cảm thật sự hay chỉ là hình thức thì vẫn là gặp nhau, ôn lại năm cũ.Năm nay, ngày tết với tôi còn vui hơn nữa, tôi có thêm nhiều người bạn tốt, có thêm nhiều suy nghĩ, thêm nhiều cảm xúc mới lạ, thêm nhiều tiếng cười, thêm nhiều niềm vui. Tết chưa đến nhưng tôi tin, tôi sẽ đón 1 cái Tết cực kỳ vui vẻ.

CHÚC MỪNG NĂM MỚI

29/01/03 (trích nhật ký con heo hâm)

18 nhận xét:

  1. Chậc... mất ngủ ngồi lọ mọ lôi được cái bài này từ cách đây 3 năm... Cái Tết giấu yêu lại lùi vào quá khứ thêm tẹo nữa... thành ra gần 15 năm rồi cơ đấy. Dần dà có khi nó (Tết) sẽ bị tuyệt chủng giống loài khủng long ấy nhỉ. Người ta chỉ còn biết đến qua sách báo phim tư liệu gì đó. Đến buồn....

    Trả lờiXóa
  2. ;)), thảo nào đọc bài này thấy quen quen, hoá ra hồi trước đọc rồi, mà 6 cái đứa dở hơi kia không ở nhà ăn tết cho xong, lại mò sang bên này, mình thì mong về chả được :((

    Trả lờiXóa
  3. yeah can luc tet cang vo vi,khong con cai cam giac nhu nhung nam hoi truoc...

    Trả lờiXóa
  4. Tết ngày xưa của em Heo vui quá, ngày nay thì ...Bi đát thế nào ấy hả cô em??

    Trả lờiXóa
  5. Tết ngày xưa là thế, Tết bây giờ là gì, là gì ???

    Trả lờiXóa
  6. Thu 6 nay` la 30 tet' roi`, vay ma` sao minh` cam thay vo vi va` chang thay mong cho` hay vui ve gi nhi? Nho' tieng' phao', nho' nhung cai tet' cua ngay` xua xua hoi be' ghe! :(

    Trả lờiXóa
  7. oài,đi đến đâu là tâm trạng đến đây.

    Trả lờiXóa
  8. Tết ngày xưa, thực sự là Tết, là bắt đầu cho 1 năm mới. Hiện tại bây giờ, Tết và ngày thường chẳng khác nhau là mấy, có chăng, được nghỉ học, làm vào ngày không phải là thứ 7, CN, là đến nhà các sếp chúc Tết theo nghĩa vụ của cấp dưới,... hix ... Nhưng Tết vẫn là Tết cho dù không khí, cái hồn của Tết đã không còn như trước nữa.

    Trả lờiXóa
  9. tôi thì nhớ Tết lắm, Tết vẫn là Tết, mọi người sum họp "tình cảm lắm" ở bên gia đình, thăm hỏi người thân bạn bè, cho đi và nhận lại lời chúc tốt đẹp nhất cho năm mới...thật vui vẻ
    @Heo : Nếu "nó" bị tuyệt chủng thì chắc chắn cũng sẽ vẫn ở trong Bảo tàng dân tộc học, mọi người vẫn có thể đi xem. Nhưng chắc còn lâu, lúc đó các đồng chí ở đây chắc cũng vào bảo tàng lâu rồi :D

    Trả lờiXóa
  10. cái này từng đăng trên ttvnol rồi phải không heo hâm ^^

    Trả lờiXóa
  11. Chac la se nho khong khi tet lam day :(( , du sao thi cung phai tan huong tet nay, mot cai tet quan trong.

    Trả lờiXóa
  12. E Heo Con ăn cắp bản quyền nhá! Cái nè cha Còi nói nhá! :D

    Trả lờiXóa
  13. Ôi dào, con ỉn này cứ tâm trạng vớ vỉn, rủ nó đi cafe đê, hay lì cho nó nặng đô vào, lại chg tít mắt lên ấy chớ! Sáng này sếp bảo đi gửi 5tr cho sếp vào tài khoản chg hiểu h này dậy chưa nữa... hic...

    Trả lờiXóa
  14. chà, 3 năm trước đã viết như bà cụ rồi :D

    Trả lờiXóa
  15. Em vẫn thích tết, được ngủ nướng, ko phải lo sách vở :))

    Trả lờiXóa
  16. hom nay chay qua blog em doc cai entry nay thay buon sao do,..dung la luc tui minh con nho co 9-10 tuoi tet luc do vui lam...khong hieu sao bay gio tet chan oi la chan,...chang khac gi mot ngay le binh thuong. Ma em viet van hay va chinh xac lam, chi chiu khong viet duoc, chi post linh tinh theo cam xuc thoi, nen chay qua tham em luon tien doc ke...
    Chuc em nam moi vui ve nhe.

    Trả lờiXóa
  17. Nói đúng quá - nói đúng quá!

    Trả lờiXóa
  18. năm mới đất trời ngào ngạt hương hoa..
    chim bướm rộn ràng bao lời ca tiêng hát....
    lộc non xanh trên cành biếc.. ơi con sáo sậu nhảy lò cò 1 chân kêu chách chách..
    tò vò mải tán chị ong non..
    tôi đã đến đây..
    năm mới mời chủ nhân Blog chén trà và phong bao lì xì đỏ chót nè..
    xin chúc bạn năm mới sức khỏe bình an, hạnh phúc tràn đầy, tiền bạc tự đến, niềm vui tự sinh, chúc an khang thịch vượng, chúc lộc chúc tài, chúc tình bạn đẹp mãi, tình yêu lên ngôi, chúc một năm mới cực kỳ sung sướng !
    hi hi..
    chúc bạn một năm mới cực kỳ sung sướng cùng Bang Tự Sướng !
    = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
    BANG TỰ SƯỚNG
    ĐI ĐẾN ĐÂU SƯỚNG ĐẾN ĐẤY
    HTTP://360.YAHOO.COM/ANHEMTUSUONG
    Bang Chủ

    Trả lờiXóa