31 thg 5, 2009

Lạc lối...!!!




Cái này copy từ blog của chị Hương về ko hẳn là nó hay mà là vì thấy nó có vẻ giông giống những người bạn của mình quá đi... chậc... Có lẽ nhiều người khi đọc câu truyện này thấy phảng phất đâu đó hình ảnh mình, nhỉ!!!

- Em!
- Ơi, anh?
- Không! Anh chỉ gọi em cho đỡ nhớ thôi.
- Lắm chuyện! Ngồi dậy giúp em một tay nào...
- Sẵn sàng! Cô nương cần tại hạ giúp cái gì nào?
- Cài giùm em...

Khanh vòng hai tay ra đằng sau lưng mà không sao cài được cái móc áo trong. Quang ngồi dậy. Anh giúp cô cài áo. Khanh quay lại, vòng tay ôm cổ Quang:

- Anh có yêu em không?
- Không - Quang cười, mắt nheo nheo nhìn Khanh.
- Ừ, đừng yêu em anh nhé! Anh mà yêu em là em không bao giờ gặp lại anh nữa đâu đấy!
- Anh hiểu mà!
- Như thế này cũng tốt mà, phải không?
- Ừ, như thế này cũng tốt! Tốt lắm ý!

Quang đứng dậy đi tới cửa sổ. Nhưng chậu hoa không rõ tên cứ xanh um. Không có một vòng hoa nào nở. Từ ngày Quang phát hiện ra chậu hoa ấy, anh chưa bao giờ thấy nó nở hoa. Chưa bao giờ nở hoa.

***


- Em đang bị béo lên đấy! Hôm nay mặc cái áo mà cài mãi chẳng được...
- Thế à?
- Mà cái áo này anh còn nhớ hôm đi lên Minoshe Hàng Bông không?
- Ờ... Anh không nhớ lắm. Sao hả em?
- Không! Chỉ là cái áo vừa mua đã chật rồi thôi.
- Thì mai đi lên Vincom nhân tiện mua luôn cái khác.
- Ya em là em đang béo lên ý!
- Đâu? Anh thấy vẫn thế!
- Thế đâu mà thế! Anh chẳng để ý gì đến em cả.
- Anh xin lỗi!
- Thôi đi, mình về đi!
- Mới ngồi sao đã về?
- Em chán rồi!
- Ừ, về!

Khanh chán nản đứng dậy đi ra bãi gửi xe trước trong khi Hiếu ở lại để thanh toán tiền 2 cốc nước. Vừa lúc có tin nhắn. Khanh mở máy. Tin của Quang. "Anh nhớ em". Khanh lúng túng. Vừa lúc, Hiếu đi ra. Thấy vẻ mặt của Khanh, Hiếu vồn vã:

- Em sao vậy?
- Không! Em không sao...

Khanh vừa nói vừa theo thói quen, bấm delete tin nhắn. Cất máy vào túi, Khanh leo lên xe Hiếu. Hiếu chỉ thở dài. Sao anh lại không biết chứ? Dạo gần đây, Khanh thay đổi rất nhiều. Trông Khanh đáng yêu hơn, tươi tỉnh hơn. Dường như có một điều gì đó đã xảy ra. Có thể tình yêu giữa anh và Khanh sắp chết để nhường chỗ cho một tình yêu khác, mới hơn. Hiếu lo sợ. Nhưng Hiếu thật không biết làm gì để giữ Khanh lại với mình. Dù lòng anh khao khát điều đó hơn bao giờ hết.

***


- Có ai muốn cùng lúc yêu 2 người không?
- Có! Người tham lam.

Mình có phải là người tham lam không? Khanh tự hỏi mình mà không tìm ra câu trả lời. Cô đang yêu cùng lúc hai người. Quang và Hiếu. Hiếu là chính thức. Mọi người đều biết Hiếu là bạn trai của Khanh. Hai năm nay rồi. Còn Quang? Chỉ có mình Long biết. Khanh chỉ kể với mình Long - cậu bạn thân của cô. Long vẫn luôn phản đối chuyện Khanh với Quang. Nhưng Khanh như con thiêu thân trước Quang. Cô cứ bị cuốn đi mỗi khi ở bên Quang. Long đã phân tích: Đó chỉ là một cơn say nắng! Chỉ là một cơn say nắng mà thôi. Có phải vậy không? Khanh cũng tự dỗ mình rằng đó chỉ là một cơn say nắng. Và Khanh cũng nói với Quang điều đó. Khanh không muốn Quang yêu mình. Không muốn tẹo nào. Thậm chí còn sợ hãi.

- Có thật tớ là kẻ tham lam không?
- Cậu tham lam!
- Tớ biết phải làm sao đây? Cậu nói cho tớ biết tớ phải làm sao đây đi? Tớ không muốn lừa dối Hiếu. Nhưng tớ lại càng không thể rời xa Quang. Tớ thật sự khó xử.
- Cậu phải quyết chọn một trong hai và chấp nhận kể cả khi mình chọn sai.
- Tớ đã thử nghĩ sẽ chia tay với Hiếu nhưng thật sự là nghĩ đến chuyện không còn Hiếu trong đời mình, tớ thấy lạnh cóng người ấy! Cậu có hiều không, Long?
- Thế thì cậu quyết định rời xa Quang đi! Cậu đổi số máy, trốn biệt đi!
- Tớ trốn vào đâu? Ngày ngày gặp nhau ở giảng đường, tớ sẽ chết gí mỗi khi Quang nhìn tớ! Chết gí dị!
- Nhưng cậu phải quyết! Phải quyết định một ở một đi chứ nếu không cậu mất cả 2 đấy!
- Tớ lại không sợ mất cả 2. Cậu tin không, thà mất cả 2 chứ được cả 2 thế này thì tớ chẳng mong muốn chút nào. Tớ mệt mỏi quá!

Long nhìn Khanh đang ôm đầu mà chính cậu cũng không biết phải làm sao để giúp cô. Vòng tay ôm lấy Khanh, Long thở dài. Vai Khanh rung lên. Cô đang khóc.

***


Quang đến với Khanh khi tình yêu của Hiếu và Khanh đang rất yên ổn. Sự yên ổn đến nhạt nhẽo, không bốc lửa, lãng mạn như với Quang, nhưng lại không quá tệ để nói lời chia tay. Bên Quang, Khanh phát hiện ra cả những góc sây nhất trong con người mình đề bị Quang bới tung lên, gọi nó dậy. Còn với Hiếu, đó là sự yên bình. Hiếu chăm sóc Khanh tỉ mẩn và chu đáo. Dù Khanh muốn bất cứ điều gì, Hiếu cũng có thể làm được. Hiếu thành thật, có đôi khi còn là ngố tàu nữa. Không tinh quái như Quang nhưng Hiếu khiến Khanh có cảm giác an toàn, tin tưởng và bình yên. Hai người thuộc về hai thái cực khác nhau hoàn toàn. Khanh không biết mình đang yêu ai. Khanh chỉ biết rằng cô chỉ yêu một người, yêu thực sự. Người đó là ai? Quang hay Hiếu? Hay chẳng là ai trong cả 2 con người đó? Cô bước ra khỏi bản thân để nhìn mình. Cô thấy mình đáng thương hơn là đáng giận. Nếu có đáng giận chỉ là giận cô không quyết đoán. Nhưng quyết đoán hay không còn phải phụ thuộc vào kết quả chứ? Cô phải biết mình đang yêu ai trong hai người đó thì mới có thể quyết đoán dược chứ? Đằng này, cô cũng không biết mình đang yêu ai nữa. Giá nhưu có một cái máy đo tình yêu. Nó có thể đo được và quyết định giùm cô.

***

Có một cái máy đo tình yêu.

Cái máy đo tình yêu đó tên Long.

Long tìm đến Quang và Hiếu.

Một cách đã rất cũ để quyết định ai sẽ là người tốt nhất cho Khanh - cô bạn thân nhất của mình. Khôgn! Khanh không chỉ là một cô bạn thân nhất của Long. Cô còn hơn cả thế. Từ hồi hai đứa mỡi chơi với nhau. 6 năm về trước. Đến tận bây giờ. Long biết tình cảm của mình dành cho Khanh là thứ tình cảm gì. Nhưng chưa bao giờ Long nói cho Khanh biết. Vì Long là cái máy đo tình yêu của Khanh.

***

Ai đó có thể nói rằng Khanh là một cô gái tham lam. Ai đó có thể cho rằng chuyện tình yêu của Khanh với Quang chỉ là thứ tình yêu do hấp dẫn mà thành. Ai đó có thể nói tình yêu của Khanh và Hiếu chỉ còn là thứ tình bạn thuần khiết. Ai đó có thể noó chuyện 3 người thật là Hàn Quốc. Vì mọi người đều nghĩ rằng trái tim không bao giờ phán đoán sai. Và hãy nghe theo trái tim. Nhưng trái tim Khanh hiên giờ đang bị loạn sóng.

***

Quán cà phê. Chiều đã tắt nắng. Ba người thanh niên ngồi vói nhau. Long ngồi giữa. Quang ngồi một bên. Hiếu ngồi một bên. Cả 3 cùng im lặng. Hiếu có phải là người buồn nhất không? Khi mà anh yêu Khanh đến thế. Chỉ là anh không biết thế hiện những cảm xúc của mình. Có lẽ, Khanh cần một thứ khác. Đó là sự nồng nhiệt của Quang mà Hiếu không có được. Còn Quang, Quang đã nhận ra mình yêu Khanh hơn bao giờ hết. Khi yêu, ai mà không ích kỷ cho được? Quang cũng thừa nhận rằng mình đã cố tình nhắn tin cho Khanh khi biết giờ đó cô đi với Hiếu. Quang muốn Hiếu sẽ giận dữ mà rời bỏ Khanh. Quang chán lắm những chậu cây xanh um mà không một lần nở hoa. Quang muốn được yêu Khanh, được noó yêu Khanh. Nhưng giờ đây, ngồi đối diện với Hiếu, Quang nhận ra một điều đau đớn khác. Đó là liệu Khanh có hạnh phúc với mình bằng với Hiếu? Tình yêu của Quang với Khanh chỉ là thứ tình cảm hấp dẫn nhau không hơn. Một ngọn lửa dù có mạnh đến đâu rồi cũng có lúc tắt ngúm. Long thở dài:

- Khanh cũng đau đớn lắm!

Quang và Hiếu cùng gật đầu.

Long lại nói:

- Chúng ta phải làm sao đây?

Gần như cùng một lúc, cả Quang và Hiếu cùng đồng thanh:

- Tôi rút lui.

Quang nói:

- Rồi nếu Khanh nhớ ai, Khanh sẽ tự tìm đến người đó.

Hiếu cũng đáp:

- Nếu được Khanh tìm đến, tôi sẽ sửa lại mình. Tôi sẽ...

Hiếu không nói hết. Quang cũng không cần phải nói gì thêm. Chỉ còn Chỉ còn Long ngồi lại. Nghĩ đến cô bạn của mình. Nghĩ đến nụ cười hạnh phúc nếu như cô thoát khỏi mớ lùng bùng này, bất giác, Long thấy lòng hạnh phúc vô biên...

Tác giả: Hoàng

9 nhận xét:

  1. hi`, bóc được cái tem. Ôi cuộc đời, tại sao bao ngang trái. :)

    Trả lờiXóa
  2. kết thúc là thế nào: là cô Khanh gì đó yêu cậu Long hả. keke

    Trả lờiXóa
  3. chính xác là chị đang ở trong tình huống khù khoằm đó! ở bên người iu là Quang, cái khù khoằm là Hiếu, hic! kíu chịi

    Trả lờiXóa
  4. Magnate ...d($_$)b...lúc 05:47 31 tháng 5, 2009

    hehe truyện hay thật...mà iu đương ai lại để tình trạng này xảy ra bao giờ :D :D

    Trả lờiXóa
  5. Dạo này chăm post entry mới vậy Heo? Yêu đương kiểu như thế này thì mệt quá! #20

    Trả lờiXóa
  6. -`๑’- Hằng Zim -`๑’- [Like♥No♥Other ]lúc 05:47 31 tháng 5, 2009

    oi chong' het ca mat >"<

    Trả lờiXóa
  7. chài... sao giống chuyện của tớ thế, tất nhiên không giống 100% ^^

    Trả lờiXóa
  8. cho tớ post về blog tớ nhé (xin fép rồi, đồng ý hay không tuỳ ^^)

    Trả lờiXóa
  9. chị ơi cho em cop bài này về blog nha

    Trả lờiXóa